• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyện làng PV ke...ke...

Status
Không mở trả lời sau này.

Anhtoitb

New Member
Đúng là từ chuyện đi nhổ răng được biến tấu thành! Giờ người em nóng ran lên rùi, chắc phải xả nước lạnh quá!
 

ToanPDA

New Member
Hic

Đúng là từ chuyện đi nhổ răng được biến tấu thành!
Giờ người em nóng ran lên rùi, chắc phải xả nước lạnh quá!
Hic.Nóng hết cả mìn!Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt đang đỏ bừng lên vì...thôi em đi tắm đây!:(
 

Bete

New Member
Ngày ... tháng ... năm ...

Người ta nói, chưa làm chuyện ấy, nghĩa là chưa "trường thành", chưa có kinh nghiệm.

Cách đây 1 năm mình đã làm chuyện ấy lần đầu tiên. Để chuẩn bị cho lần đầu tiên được xuôi chèo mát mái, mình đã phải bỏ ra 1 tuần để nghĩ ra những thông điệp thật ngọt ngào quyến rũ, có cả một tấm hình thật gợi cảm sexy nữa. Mình đã phải hỏi một cô bạn học tâm lí, để viết thông điệp làm sao người ấy nhận thông điệp của mình và chịu đọc nó.

Thế rồi ngày ấy cũng tới. Mình ngồi trong căn phòng ngủ, trao cho người ấy bức thông điệp, và hồi hộp chờ đợi. Người ấy đã nhận được, đang lưỡng lự có nên mở bức thông điệp ra không. Và cuối cùng, do không cưỡng lại được những lời thật hấp dẫn, cộng với tác động của tấm hình sexy kia, người ấy đã mở bức thông điệp ra. Những gì mình mong đợi đã xảy ra. Người ấy bắt đầu ấn xuống, rồi lại nhấc lên, một lần, hai lần, ba lần ... đến lần thứ 9 thì người ấy nhấc tay lên. .... Vậy là tất cả những gì mình cần đã có đủ. Người ấy đã mắc bẫy mà chẳng mảy may hay biết. Mình đã thành công.

Đoạn kết, không có trong nhật kí.

Nữ hacker đã lấy được pass của victim. He he, bao nhiêu người đọc tới đây cảm thấy .. bị mắc bẫy nhỉ ?
 

hung66000

New Member
Chuyện cười

Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ

***************************


Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất. "Tại sao con lại đóng đinh xuống đất?" bố tò mò hỏi.
Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói: "Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại được nhưng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng."

"Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một Toyota."
Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng trớc cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời: "Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes trớc cửa là mẹ tặng con đấy."

***************************

Thầy giáo cảnh cáo học sinh:
-Không bao giờ được hôn động vật, sẽ bị lây các bệnh khác nhau. Ai có thể đưa ra ví dụ?
-Em ạ -Vova đứng dậy- Cô em luôn hôn con vẹt của mình.
-Thì sao??...
-Con vẹt phát điên

***************************

Vova chạy về nhà khoe với mẹ.
- Hôm nay con đã làm được 1 việc tốt.
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- oh thật là 1 việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé.
Ngày hôm sau
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tôt
- Việc gì thế con?
- Con và các bạn đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế?
- Không vẫn 1 bà cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được bà cụ qua đường 35 lần đấy. Bà cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm.

*************************

Bố : Tại sao con đánh bạn? Con có biết lớn đánh nhỏ là hèn không?
Vova: Thế sao bố lại đánh con?

*************************

Trong một lớp tiểu học, lớp 5. Một cậu bé ném cho một cô bé mảnh giấy, trong đó ghi: "Sau giờ học, mình gặp nhau ở công viên nhé. Và chúng mình sẽ hôn nhau!"
Cô bé đọc xong, vứt trả lại mảnh giấy, trong đó ghi: "Nếu mà chỉ như thế thì mày xuống mà học lớp 1 nhé!"

*************************

Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ:
- Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bị viên gạch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp!
Giọng Vova:
- Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!

****************************

Vova đang đi trong hành lang của trường, mang theo quả địa cầu to tướng thì gặp cô giáo:
- Vova, em đi đâu vậy?
- Thưa cô em đi vệ sinh.
- Thế em mang theo quả địa cầu làm gì?!!!
- Cô có biết cảm giác sung sướng như thế nào khi được .... lên toàn thế giới

**************************

Hôm nay, Vô va đi học về, mặt buồn thiu.
Bố hỏi: vô va, sao buổn thế
Vôva: con bi điểm 0 môn toán
- sao lại bị điểm 0
- cô giáo hỏi con, 2+2 bằng mấy, con trả lời là bằng 4
- thế thì đúng rồi còn gì nữa
-cô giáo lại hỏi con 2x2 bằng mấy
- thế thì khác đéo gì?
- đấy, con cũng trả lời như thế

*****************************

Vôva đi học về, mặt buồn thiu
Bố hỏi: Vôva, sao buồn thế?
Vô va: hôm nay con bị điểm 0 môn thể dục
- sao lại bị điểm0, con giỏi thể dục lắm cơ mà
- Hôm nay, lớp chúng con học động tác nhảy, cô giáo bảo: " Cả lớp, giơ cả hai chân lên cùng một lúc".
Bố Vova: Thế thì đứng bằng chim à!!?
Thì con cũng nói với cô thế Vova trả lời

************************

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.

- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn

- Vôva : Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?

- Cô giáo : Chắc chắn

***************************

Boris rủ bạn Vova đến thăm bà ngoại. Bà nhờ Boris sửa vòi nước trong bếp. Vova ngồi ngoài phòng khách chờ, tranh thủ nhấm nháp hết đĩa đậu phộng để trên bàn. Khi cùng bạn ra về, Vova cảm ơn bà và phân bua:

- Cháu cảm ơn bà về đĩa đậu phộng. Cháu đã lỡ ăn hết không chừa lại một hạt nào cho bà.

- Không sao, lúc trước nó còn là đĩa chocolate cơ đấy! Vì không có răng, nên bà đã mút hết lớp vỏ chocolate bao quanh hạt đậu phộng rồi.


****************************

Cô giáo hỏi Vova:
- Tại sao hôm qua em không đi học?
Vova giải thích:
- Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.
Cô giáo:
- Được rồi.
Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:

- Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?
Vova:
- Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ....... và em thấy quần ... của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó

:D:D:D
 

Linh_t885

New Member
còn đây là lần đâu tiên của vợ E kể lại
I- Lần đầu của em

Đây là lần đầu tiên của E: E nằm xuống, các cơ bắp căng cứng...E đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ấy không chịu. Anh ấy hỏi E có sợ không?...E lắc đầu một cách...dũng cảm. Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn E. Anh ấy tiến sâu hơn và...E... run rẩy toàn thân. Toàn cơ thể E căng thẳng chờ đợi nhưng...anh ấy thật sự dịu dàng như anh ấy đã hứa với E. Anh ấy nhìn thẳng vào mắt E và nói: E hãy tin tưởng vào anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây với nhiều người rồi!!!. Nụ cười dễ thương của anh ấy làm E bớt căng thẳng hơn...rồi E xin anh ấy nhanh chóng hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho E cảm thấy ít đau đớn nhất...Rồi khi anh ấy tiến vào gần hơn!!..sâu hơn nữa, E cảm thấy sự đau đớn dâng tràn chạy khắp cơ thể!!!!. Anh ấy nhìn E lo lắng và khẽ hỏi E có đau lắm không? (E có đau) và mắt rưng rưng nhưng E lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục. Vì E không thể chịu đựng lâu hơn được nữa, đã bao nhiêu ngày ngồi đợi anh ấy để đến lượt mình.
Anh ấy bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này E đã tê liệt hoàn toàn để có thể cảm thấy anh ấy đã đưa sâu vào bên trong...Sau một vài giây phút E thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy rút nó ra.
Lúc này E nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì đã xong. Anh ấy nhìn E với một nụ cười ấm áp và nói với E rằng: "E thật là ngoan cường, từ trước đến nay chưa hề thấy".
E mỉm cười cảm ơn và trả tiền công cho anh nha sĩ, vậy là lần đầu tiên đi nhổ răng của vợ E (lúc 15 tuôi) cũng đã thành công tốt đẹp!
 

Linh_t885

New Member
có chuyện của vợ E rùi!!! em cũng kể luôn chuyện của thằng bạn E!

Anh nhảy lên,mặc dù lần đầu cảm thấy tư thế được thoải mái lắm,nhưng ý anh đã quyết..anh dùng 2 bàn tay hộ pháp ghìm chặt lại, 2 chân anh dang ra ,người từ từ ép xuống, có lẽ lần đầu khiến anh hơi khó khăn nên anh lấy hết sức nhún mạnh một cái,một cảm giác sung sướng tuôn trào trong anh ,anh ra sức nhún hai chân theo nhịp,dường như ko có gì có thể dừng được, bàn tọa anh nhấp nhổm theo từng nhịp lên xuống,mồ hôi anh vã ra nhưng tràn đấy cảm giác hạnh phúc,anh lắc,anh nhún điên cuồng ...chợt 1 luồng điện chạy dọc sống lưng anh ,...anh phải dừng lại,dừng lại không để điều đó xảy ra,ko thể đánh mất cái cảm giác đang hạnh phúc đó,2 tay anh bóp chặt...đùi anh cũng ép chặt lại,các cơ co cứng ...và......RẦM....M...M MM ..anh tông thẳng vào bùng binh góc phố.....Lần đầu tiền tập xe đạp của....vậy đó

(2 chuyện sưu tầm)
 

trungf4_vl

New Member
Ngày xưa,có một nhà sinh vật học người pháp tên là KAKA.Ông ta thường thích đi du lịch trên toàn thế giới để ngâm kíu các loài sinh vật lạ,nhằm bổ sung cho công trình nghiên cứu của mình.Một hôm,KAKA đi đến nước Đức,nếu đến Đức mà không đến quảng trường thì tiếc cho một chuyến đi.Nên KAKA cũng đi đến Quảng Trường Đức,tại nơi đây ông thấy có hàng ngàn con Bồ Câu thật là đẹp,trong niềm phấn khởi của một nhà sinh vật học,ông dỗi mắt nhìn theo lòng đầy phấn khởi,,,và bõng nhiên có "ấy ấy" con Bồ Câu rơi xuống ngay tráng ông,,,,thật bình tĩnh ông nói:ơn trời!bây giờ tôi đã hiểu vì sao loài Bò không nên có cánh....
 

binhminhmuon

New Member
=D> chùm truyện cười về Vôva hay thật, cho mình bổ sung thêm một truyện nữa:
-Cô giáo :các em thân mến,theo các em con số nào nhạy cảm nhất

Cả lớp không ai nói gì,mỗi Vôva giơ tay
-Vôva em nói đi !
-Thưa cô đó là con số 21593
Cô giáo rất ngạc nhiên ;tại..tại sao lại là con số đó ?
-Thưa cô vì nếu 2 người cùng làm chung 1 việc gì đó...thì 5 tuần sau họ sẽ hiểu rằng 9 tháng nữa sẽ xuất hiện một người thứ 3 ạ >:)
 

Bete

New Member
Lần đầu tiên...

Vậy là cái ngày định mệnh cũng đã tới rồi. Em ngồi trong phòng ngủ nhẹ nhàng cởi bỏ từng lần vải bọc cái hạt be bé ấy. Tay em và cả người em run lên khi chạm tới cái hạt đỏ au lấp ló trong lớp vải lót cuối cùng. Những giọt mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán, những sợi tóc mai bết lại với nhau và môi đã bắt đầu lắp bắp không thành lời… Nên làm tiếp hay không? Thật sự có nên tiếp tục làm không? Từng giọt máu trong cơ thể em đang sôi lên, dâng trào một sự ham muốn mãnh liệt, sôi sục một niềm khao khát vượt qua mọi giới hạn.

Vượt qua tất cả những rào cản, những xấu hổ, những luân lí. Nó đấy, cái hạt của em đấy đã hiện ra lồ lộ. Cái hạt be bé ấy dường như cũng đọc được những suy nghĩ của em lúc này. Nó nằm đó vun cao đầy kiêu hãnh, cố gắng phô bày tất cả sự xuân sắc. Dưới ánh đèn vàng dìu dịu nó đỏ au lên một cách ma quái không thể cưỡng lại.

Em chạm nhẹ vào cái hạt ấy để cảm nhận một dòng điện chạy dọc sống lưng làm tê liệt tất cả những giác quan… Để rồi khi em khẽ mân mê nó giữa hai ngón tay, để tất cả bản thể mềm mại va chạm với cái hạt đang bắt đầu trở nên nóng ấm với lòng thành kính của người lần đầu tiên làm chuyện ấy…

Cái hạt ấy hình như càng lúc càng trở nên cứng hơn, đỏ hơn. Em phải dùng cả hai tay để giữ cái hạt trơn ướt và bắt đầu nóng lên. Cả đôi tay, cả người em giờ đây run rẩy không còn trụ vững, các ngón tay xiết lấy cái hạt đó thật mạnh… Từ trong ngực em phát ra những âm thanh không thuộc về thế giới này. Cái âm thanh ấy khi thì như tiếng nức nở trong cổ họng, khi thì như tiếng rú man dại của một con thú…

Em không biết đã vầy vò cái hạt be bé đỏ au ấy trong bao lâu nữa. Tay chân em rã rời, những động tác cũng trở nên rời rạc, hơi thở trở nên đứt quãng. Từ khoé mắt em chầm chậm bò ra hai giọt nước mắt trong veo.

Ra rồi! Cuối cùng thì em cũng ra được rồi. Em đã ra được ngay lần đầu tiên mà không cần bất kì ai giúp đỡ. Cái hạt của em giờ đây đang ngụp lặn trong những giọt nước mặn mòi. Em di di vào cái hạt ấy cười thoả mãn.

Haha. Chào mọi người, em đi gieo cái hạt Tương tư của em đây. Cái hạt này nhỏ bạn em cho, nhỏ nói là nếu như tương tư ai thì lấy cái hạt ấy ra cần ở tay rồi gọi tên người mình tương tư ra, gọi đến phát khóc rồi lấy nước mắt ấy tưới cho cái hạt. Sau đó đem đi gieo vào trong chậu, mỗi ngày ba bận tưới bằng nước mắt của sự nhung nhớ & chờ cho tới khi cái hạt nảy mầm thì trăm phần trăm thằng ku mà em đang tương tư í sẽ chết mê chết mệt em luôn. Ôi! Cái hạt ấy, be bé cỡ hạt đậu phụng, đỏ au. Hí hí.
 

binhminhmuon

New Member
Diễn viên hài kịch ở vườn thú

Một diễn viên hài kịch thất nghiệp đến thăm vườn thú và tìm cách gây hài để kiếm tiền như một diễn viên đường phố. Ngay khi đám đông bắt đầu tụ tập, một nhân viên vườn thú chộp lấy anh ta và kéo vào phòng làm việc.

Nhân viên này nói với anh rằng một con dã nhân của vườn thú - một trong những con vật thu hút được nhiều khách tham quan nhất - đã chết ngày hôm qua vì bị dịch tả và ban lãnh đạo vườn thú sợ rằng số lượng khách tham quan sẽ giảm. Vì thế, ban quản lý đề nghị anh chàng diễn viên hóa trang thành con dã nhân và vào chuồng của nó cho đến khi họ tìm được con dã nhân mới. Dĩ nhiên là anh chàng đồng ý.

Thế là sáng hôm sau anh chàng mặc bộ quần áo hóa trang hệt như con dã nhân nọ và bước vào chuồng của nó trước giờ mở cửa của vườn thú. Ngay trong "buổi làm việc" đầu tiên, chàng ta cảm thấy đây là một công việc tuyệt vời. Anh ta có thể chơi, gây cười và làm bất kỳ mình thích để thu hút khách tham quan. Sức sáng tạo của anh được thoải mái thể hiện, hơn hẳn so với thời gian làm việc cho đoàn kịch và lượng khách đến xem anh biểu diễn cũng lớn hơn nhiều. Nhưng rồi khách tham quan cũng dần chán "con dã nhân" và chính anh chàng cũng cảm thấy chán cảnh suốt ngày nhún nhảy trên dây. Anh ta bắt đầu phát hiện ra rằng khách tham quan để ý đến con sư tử ở chuồng bên cạnh nhiều hơn. Không muốn mất đi sự chú ý của đám đông, "dã nhân" bèn trèo lên phía trên nóc chuồng, bò và đánh đu từ đó sang chuồng sư tử. Tất nhiên, điều đó khiến cho sư tử hết sức giận dữ, nhưng đám đông lại thích điều đó.

Đến giờ đóng cửa, người quản lý vườn thú đến và khen ngợi anh ta vì đã có sự sáng tạo trong việc làm vừa lòng khách tham quan. Thế là việc đánh đu sang chuồng sư tử được thực hiện nhiều ngày sau đó. Khách đến xem ngày càng nhiều hơn và lương của anh tăng lên theo từng ngày. Và rồi một ngày kia, trong lúc đang đánh đu với trạng thái cao hứng tột độ, "dã nhân" bị trượt tay và rơi vào chuồng sư tử. Anh chàng diễn viên vô cùng hoảng sợ.

Con sư tử co người lại và chuẩn bị cho một cú vồ. Quá hoảng loạn, anh ta chạy vòng quanh chuồng, còn sư tử thì bám sát ngay phía sau. Cuối cùng, anh ta kêu to: "Cứu, cứu tôi với". Nhưng con sư tử vẫn nhanh hơn, nó chồm lên và đẩy chàng diễn viên ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên phía trên nhìn con sư tử đang giận dữ. Bỗng chàng ta nghe thấy con sư tử rít lên: "Câm mồm đi đồ ngu, không thì mất việc hết cả lũ với nhau bây giờ!".

Già rồi vẫn dại

Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):

- Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy.

Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:

- Mời vào!

Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:

- Chính các người đã làm bể cửa kính?

Vợ chồng răm rắp trả lời:

- Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.

- Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước. Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi.

Người đàn ông hỏi người chồng:

- Ông ước điều gì?

Người chồng trả lời:

- Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD.

- Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng.

Vị thần quay qua người vợ và hỏi:

- Còn điều ước của bà là gì?.

- Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.

- Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.

Người chồng hỏi vị thần:

- Vậy còn điều ước của ông là gì?

- Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông nhé!

Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:

- Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?

Người vợ trả lời:

- Em đành phải đồng ý thôi!

Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ...

Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:

- Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?

- Dạ, 40 tuổi, nhưng sao ông lại hỏi tuổi anh ấy?

- Thật không thể tưởng tượng! Đã từng này tuổi rồi mà ông ta vẫn còn tin vào truyện cổ tích ư?
 

Bete

New Member
Số ĐT của bete có phải thật không vậy?
WE làm chuyện đầu tiên ấy nha!
:d

>:)>:)>:)
Muốn biết có phải sdt của Te hay không thì gọi vô là biết liền. Haha. Câu sau miễn comment
 

XuanLam

New Member
^^ Có thể topic này sẽ chùng đề tài với người khác về nội dung đó là Truyện cười nhưng có thể khẳng định rằng truyện của mình cung cấp sẽ rất ..chất lượng,hy vọng đc sự cổ vũ và mang lại tiếng cười cho mọi người ở khu vực giải "chí" này:
Mở màn là câu chuyện cổ tích tân trang
Ạc nôn Thạch Sanh


Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai mồ côi cha mẹ sống ở một ngôi làng nọ. Thuở bé, do gày gò ốm yếu, dân làng đặt tên cho chàng là Thạch Sùng. Nhưng do lúc lớn ăn nhằm thuốc tăng trưởng dành cho bò húc nên chàng bỗng vụt lớn, trở nên cường tráng hộ pháp. Dân làng âu yếm gọi chàng là Ạc Nôn Thạch Sanh.

Kể từ lúc lọt lòng, gia tài của Thạch Sanh chỉ vỏn vẹn gồm một cái rìu ghẻ sắp long cán và một cái khố rách bươm, mặc vào nhìn giống hệt mấy cái váy xẻ thời nay của các cô bé con. Chàng kiếm ăn bằng nghề chẻ củi. Cứ một bó củi, đổi lấy một nắm cơm với vừng. Bọn buôn lậu nhiều lần tìm đủ mọi cách thuê chàng chặt cây lấy gỗ phá rừng nhưng với bản tính ngay thẳng, chất phác, Thạch Sanh không một lần ưng thuận.

Thạch Sanh có một người bạn thân tên là Lý Thông. "Lý" là lý thú, "thông" là thông dâm. Đây là một gã gian xảo, lắm mưu nhiều mẹo, có sở thích đi chòng ghẹo các cô ả đã có chồng nhằm tìm những khoái lạc bẩn thỉu. Mẹ hắn là một Mama khét tiếng, từng bị liệt vào danh sách đen của đội phòng chống tệ nạn xã hội của làng. Thạch Sanh khù khờ coi hai con người này như những người thân thiết nhất trong gia đình.

Ở một ngôi miếu làng bên, có một con quái thú Rắn 3 đầu 6 đuôi rất ghê sợ. Vốn là một con giun sắp sửa giãy chết, do uống phải thuốc tăng trưởng mà Thạch Sanh xưa kia vô tình đổ xuống cống, Rắn ta vươn vai hoá thân thành một con quái vật gây bao nỗi khiếp sợ cho loài người. Nhà vua đã từng cử bao nhiêu phái đoàn quân sự, chi bao nhiêu tiền chế tạo xe bọc thép, máy bay tàng hình, tên lửa đạn đạo đến nhằm tiêu diệt quái thú nhưng vẫn không thành công. Cuối cùng, vua phải thương lượng với Rắn rằng: cứ mỗi năm một lần, một mạng người phải được cống cho Rắn thì Rắn mới thôi không hoành hành.

Năm ấy, đến lượt nhà Lý Thông phải cống nạp. Hắn và mẹ bàn kế lừa Thạch Sanh vào tròng để thế mạng. Tối đó, Lý Thông gọi Thạch Sanh đến nhậu. Bí mật pha thuốc tăng trưởng vào vò rượu, Lý Thông vừa chuốc rượu cho thằng em bịa ra rằng hôm nay đến phiên hắn phải đi trông miếu thần, mà mẹ già thì đang trúng gió nằm vật vạ ra đấy, không biết làm thế nào. Thạch Sanh uống rượu pha thuốc tăng trưởng, người nóng phừng phừng. Đầu chàng xịt khói, thân hình phình ra suýt đứt cả khố, tay chân nổi bắp cuồn cuộn, nhìn tổng thể giống hệt một con bò tót. Thạch Sanh lấy tay chùi mép, vác rìu lên, quát:

- Anh để em. Em đi canh cho anh. Thằng nào lìu tìu thích trộm miếu em chẻ nó thành củi mang về cho anh bắc nồi nấu cháo cho cụ.

Nói là làm, Thạch Sanh phóng vù ra miếu. Đến nơi, chưa kịp ngồi xuống nghỉ thì ở đâu gió mạnh cấp 12 tràn về, cây cối nghiêng ngả. Một bóng đen khổng lồ xuất hiện, lao vù về phía chàng trai trẻ. Rắn đã tới! Thạch Sanh giật mình sợ quá ném rìu bỏ chạy. Ai ngờ chàng ném mạnh quá, rìu long khỏi cán bay đến chặt đứt phăng cả đầu Rắn, rơi phịch xuống đất, lăn lông lốc như bóng Động Lực. Thạch Sanh trấn tĩnh lại, nhặt đầu Rắn lên, lắp lại rìu, rồi thiêu huỷ đống xác còn lại của Rắn. Từ trong đống tro tàn, hiện lên một bộ cung tên bằng vàng lấp lánh, bóng loáng, vẫn còn nguyên xi cả tem bảo hành. Thạch Sanh mang tất cả những thứ này về nhà Lý Thông.

Cả nhà Lý Thông nghe tiếng Thạch Sanh gọi cửa, thất thần sợ hãi vì tưởng rằng hồn ma của chàng hiện về báo oán. Hai mẹ con nhà họ Lý quỳ lạy rối rít, bà mẹ thì lắp bắp khấn và hứa nguyện sẽ đốt thật nhiều tiền vàng, xe hơi, nhà cửa cho Thạch Sanh, trong khi Lý Thông thì hoảng loạn cuống quít khai hết tất cả mọi chuyện đồi bại mà hắn đã làm trong quá khứ ra: nào là ăn ngủ, ve vãn với vợ ông này, rồi nghịch ngợm vào các trang web bậy bạ nọ kia. Thạch Sanh bấm bụng cười thầm, rồi trấn tĩnh hai mẹ con họ lại và bảo rẳng Rắn đã bị giết chết. Sau khi nghe xong, Lý Thông nảy ra một ý nữa để lừa Thạch Sanh, chiếm đoạt công trạng của chàng. Đoạn hắn bảo:

- Chết chú rồi. Đây là Rắn ngâm rượu của Liên hợp quốc đấy. Chú giết Rắn thế này là phạm tội phá hoại của công. Thôi mau mau trốn đi.

Thạch Sanh tin lời, liền trở lại vào rừng như xưa, nhằm trốn cái ông Liên hợp quốc nào đó mà Lý Thông nói đến. Về phần Lý Thông, hắn mang đầu Rắn đến trình nhà vua, nhận được rất nhiều khen thưởng và được phong chức quan.

---------------------------​

Thuở đó, nhà vua chỉ có một đứa con gái độc nhất tên là Quỳnh Châu. Đã đến tuổi cặp kê, Quỳnh Châu được các hào kiệt, siêu sao, diễn viên điện ảnh nối tiếng từ khắp nơi tìm đến cầu hôn, nhưng nàng đều kiêu kì lắc đầu quầy quậy như con bọ gậy.

Một ngày kia, khi đang đi dạo trong vườn, Quỳnh Châu nối hứng bắt chước Hoàn Châu Cách Cách phóng một phát lên mái nhà nhặt quả cầu. Ai ngờ vừa phóng lên một cái thì nàng bị một con đại bàng to tổ chảng từ đâu bay ra quắp đi bay mất luôn. Trước khi đại bàng bay đi xa, người ta còn nghe được tiếng nàng the thé: "Con chim chết dẫm, mày quặp vào đâu không quặp, sao lại quặp vào chỗ này????"

Lại nói chuyện Thạch Sanh. Lúc này chàng đang đi đốn củi, thì thấy phía đẳng xa có một con chim đang quắp một người con gái bay đi rất nhanh. Chàng rút cung tên vàng, ngắm nghĩa một hồi rồi bắn một phát thật lực. Đại bàng trúng tên, máu chảy ra, nhỏ ròng ròng trên mặt đất. Thạch Sanh hối hả theo dấu máu lần đến một miệng hang sâu. Không có cách nào xuống được, chàng lủi thủi ra về, buồn rầu vì mất dấu người đẹp.

Nhà vua lúc này đang hối thúc "người hùng" Lý Thông đi tìm bằng được con gái rượu về. Trong khi Lý Thông đang không biết phải làm sao thì hắn nhận được SMS của Thạch Sanh, nói rằng đã biết dấu vết nơi ở của đại bàng. Lý Thông lập tức kéo một đoàn xe tăng vận tải rồng rắn cùng Thạch Sanh đến miệng hang.

Khi tới miệng hang, Lý Thông buộc dây quanh người Thạch Sanh rồi đẩy chàng xuống hố. Cả đoàn người hồi hộp xúm lại quanh miệng hố sâu hoắm, chờ công chúa được đưa trở về.

Ở dưới miệng hang sâu, Thạch Sanh mò mẫm một hồi đụng phải công chúa đang nằm co quắp. Tưởng ma, cả hai hét ầm ĩ, rung chuyển cả hang. Thạch Sanh trấn tĩnh lại rồi đưa công chúa men theo lối cũ, leo lên dây ra ngoài. Lý Thông lại một lần nữa chơi bẩn: hắn đón lấy công chúa, nhét giẻ lau bảng vào mồm nàng, rồi chặn nguyên cả cái xe tăng lên miệng hố, bịt lại nhốt Thạch Sanh bên dưới.

Chàng trai trẻ ở dưới hoảng sợ, rút cung tên vàng ra bắn tứ phía, múa rìu loạn xạ vì sợ đại bàng còn đâu đó trong hang. Được một lúc, chàng bật đuốc lên xem xét, thì hoá ra đại bàng nghe phải tiếng hét âm vang trong hang của hai người ban nãy, đứt mạch máu não, loạn dây thần kinh, đã lăn quay ra tắt thở từ bao giờ. Thạch Sanh nhổ toẹt vào xác đại bàng, rồi mò mẫm tiếp để tìm được ra. Được một lúc, chàng cứu được một vị thần bị nhốt trong cũi sắt. Vị thần than rằng ông chính là con trai của vua Rồng, chồng của vua Cú, chú của vua Tê giác, bác của vua Khỉ, do một lần trót dại vặt lông một con chim ưng khác là bồ của con đại bàng này nên bị đại bàng bắt nhốt vào cũi, mất hết phép màu. Vị thần cảm tạ Thạch Sanh, rồi tung phép, làm sập hang, cứu cả hai ra ngoài. Trước khi trở về nhà, vị thần tặng cho Thạch Sanh một quả đàn điện Washburn KC-40V mới toanh, kèm 1 dàn Crate Amp và một cái Mic ATR30 mua ở Bestbuy to huỵch làm quà tặng.

Lại nói về công chúa, sau khi được đưa về đến cung thì bị Lý Thông cho uống thuốc cấm khẩu. Những ngày sau đó, công chúa chỉ biết "ứ ứ" mấy câu vô nghĩa, không làm cách nào kể cho nhà vua nghe về người hùng trong mộng đã cứu nàng thoát khỏi hang đại bàng là ai. Rất may, khi các hào kiệt, siêu sao, hảo hán khác kéo đến bên nàng, họ cứ hỏi cầu hôn một câu là nàng lại "ứ" một câu, nên Quỳnh Châu cho đến giờ vẫn chưa bị chàng hào kiệt nào cưới mất.

Thạch Sanh lúc này vác đàn, vác Amp đi biểu diễn tứ tung. Chẳng may đến phủ Lý Thông, chàng bị bắt giam vào ngục. Tức mình, cắm Amp vào, cắm Mic vào, chàng hát ầm ĩ cho bõ tức. Tiếng đàn có sức mạnh thần kì, cộng với tiếng hét ầm ĩ quen thuộc thuở nào làm cho Quỳnh Châu bỗng bật dậy nói được. Nàng kể hết với vua cha về người hùng Thạch Sanh và sự đểu cáng của Lý Thông. Vua cha giận lắm, sai quân lính bắt mẹ con Lý Thông, lột hết áo mũ quan, lột hết huy hiệu huy chương, và tống khứ về quê. Dọc đường mẹ con nhà Lý gặp quả báo bị sét đánh cháy đen thui. Thạch Sanh cưới công chúa, hưởng vinh hoa phú quý suốt đời, và vẫn không quên hàng tháng uống thuốc tăng trưởng đều đặn nhằm tăng cường "sức khoẻ"b-)
************​
(còn tiếp...)

Phải công nhận là câu chuyện Ạc Nôn Thạch Sanh của Bác binhminhmuon hay thật đọc xong là cười vỡ bụng luôn=))=))=)):)):))!
 

binhminhmuon

New Member
Thạch Sanh dị truyện 2

Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa tại quận Cao Bình (Nay là Đống Đa, Hà Nội) có một đôi vợ chồng già Thạch Nghĩa sống với nhau đã gần đất xa trời mà vẫn không có con. Cả hai buồn lắm. Họ ngày đêm cầu nguyện mong ông trời thương mà cho một đứa. Họ ra sức làm việc thiện, giúp đỡ tất cả mọi người trong làng, từ vo gạo, nhặt rau đến xây nhà, chẻ củi... Thế rồi, không biết có phải ông trời đã động lòng hay không mà từ ngày có một người đàn ông mạnh khoẻ về làm hàng xóm, Thạch Bà đã có mang. Nhưng kìa lạ chưa. Bà mang thai đã gần 3 năm mà vẫn chưa sinh nở. Thế rồi do tuổi già, sức yếu, mặc dù đã được các lang băm trong làng tận tình cứu chữa, Thạch Ông mất đi, hưởng thọ 92 tuổi. Sau khi chồng mất, Thạch Bà đã sinh hạ được một bé trai vô cùng kháu khỉnh. Bà đặt tên con là Sanh. Được vài năm sau, Thạch Bà cũng mất. Sanh phải sống côi cút trong túp lều tranh dưới cây đa đầu làng, chỉ có một cái khố che thân và một chiếc rìu bổ củi.
Càng lớn, chàng càng khôi ngô tuấn tú khiến gái trong làng chết mê chết mệt, nhất là những lúc chiếc khố được mang đi giặt. Họ thường trêu đùa chàng, đem dấu nhẹm chiếc khố chàng phơi trên cành đa và sau đó hùa nhau đốt lá thổi khói vào túp lều. Cuộc sống yên ả cứ thế trôi đi và nhờ có Sanh, gái làng mắt cô nào cũng sáng như sao.
Một ngày nọ, có một anh bán rượu họ Lý tên Thông đi ngang qua cây đa. Thông năm nay 31 tuổi, đã có 2 tiền án về tội sản xuất rượu giả. Khuôn mặt Thông quắt lại. Đôi mắt ti hí mà lúc to nhất cũng chỉ bằng khi người khác cười to. Mấy sợi lông dài trên mép như phụ hoạ cho nét gian thần. Chiếc răng khểnh dường như sẽ bù lại nét đẹp cho Thông, nếu như xung quanh nó còn đủ 10 chiếc khác... Nhìn thấy Sanh, Thông như mở cờ trong bụng. Vẻ chất phác hiền lành của Sanh đã khiến anh ta nảy ý định lợi dụng. Thông bèn rủ Sanh kết nghĩa anh em và tặng ngay Sanh chiếc quần soọc đang mặc, khiến Sanh cảm động vô cùng. Kể từ đó, Sanh về ở nhà Thông, mặc cho gái làng ra sức ngăn cản.
Bấy giờ có một con trằn tinh vô cùng hung ác. Mỗi năm nó bắt làng phải cũng cho nó một người để ăn thịt. Nhà vua đã bao lần sai quân lính đi bắt trằn tinh nhưng do có phép thần thông nên thường thì quân lính một đi và không bao giờ trở lại. Năm đó đến lượt họ Lý phải cúng mạng. Lý Thông sợ lắm. Nghĩ đến cảnh trằn tinh nhai chân, nhai tay, nhai thân mình và chừa ra cái mặt vì không nuốt nổi là Thông lại vã cả mồ hôi. Bỗng nhiên, Thông chợt nghĩ đến Sanh, và trên môi Thông nở một nụ cười mà không bàn phím nào tả nổi... Đêm hôm đó, Thạch Sanh cầm rìu bước vào rừng. Bỗng nhiên trời nổi gió đùng đùng. Cây cối bỗng đổ rạp. Âm khí tràn đến lạnh sống lưng. Một con trằn tinh khổng lồ và dữ tợn lao đến làm Sanh tỉnh hẳn rượu. Nhớ lại lúc chiều, chàng mới nhận thấy sao mà anh Thông lại vô cùng khác lạ. Anh ta bắt hẳn
một con gà của nhà bên lạc vào vườn rồi rủ Sanh uống rượu. Sau đó bảo rằng vua sai vào rừng rồi nhờ Sanh đi thay và trước khi Sanh đi, anh ta đã không quên xin lại chiếc quần soọc. Hoá ra là vậy, Sanh đã nhận ra dã tâm của người anh kết nghĩa. Điên tiết, Sanh phi thẳng chiếc rìu vào trằn tinh khiến nó chết ngay tại chỗ và hoá nguyên hình là một con trăn. Sanh chặt đầu trằn tinh mang về nhà làm bằng chứng, còn thịt bán cho làng Lệ Mật.

Lại nói về Lý Thông, nửa đêm thấy sấm chớp ầm ầm thì biết là đã có chuyện. Hắn ung dung mở tủ lấy vò rượu ra uống mừng thoát chết, vừa uống vừa xem trận Anh - Bồ. Hắn hâm mộ Beckham lắm, nhất là mấy cú sút phạt của anh. Chiều nào hắn cũng mang bóng ra sân đình tập sút, nhưng thường thì chỉ có giầy bay đi còn bóng thì không hề xê dịch. Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi của Thạch Sanh. Lý Thông không một chút sợ hãi, mở cửa cho Sanh vào. Sau khi nghe Sanh trách mắng, Thông mới bình tĩnh mà rằng trằn tinh là của vua nuôi, bây giờ giết nó ắt sẽ bị vua trị tội. Hoảng sợ, Sanh vứt đầu trằn tinh ở lại, một mạch nhảy tàu trở về túp lều năm xưa. Còn Lý Thông mang ngay đầu của trằn tinh vào cung và được vua phong làm đô đốc, ngày ngày hưởng thụ cuộc sống vương giả trong triều. Nói về Thạch Sanh, từ khi trở về gốc đa, chàng đã làm cho các thiếu nữ vui mừng khôn xiết. Những ngày Thạch Sanh đi, họ đã bảo nhau chất đầy cả một kho lá khô để chờ ngày chàng trở về. Thời gian cứ thế trôi đi. Cho đến một ngày như thường lệ Sanh vào rừng đốn củi. Bống chàng thấy một con đại bàng đang quắp một thiếu nữ bay ngang qua. Chàng bèn lấy cung tên nhằm đại bàng bắn lia lịạ, khiến cho người thiếu nữ mấy phen hoảng hồn mà chắp tay xin chàng đừng bắn nữa. Chạy theo hướng chim bay, chàng phát hiện ra nơi ẩn náu của đại bàng là một cái hang rất kiên cố. Sanh liền đánh dấu cửa hang, quay trở về nhà chờ thời cơ giải thoát người đẹp mà không hề biết đó chính là công chúa con vua bị đại bàng bắt cóc. Trên đường về, tình cờ gặp lại Lý Thông đang nhận lệnh của nhà vua đi tìm công chúa. Gặp Thông, chàng mừng mừng tủi tủi. Chàng liền kể cho Thông biết nơi ẩn náu của đại bàng. Thông mừng lắm, lập tức bảo Thạch Sanh dẫn đường đến hang. Sau khi biết người thiếu nữ chính là công chúa, thấy tương lai rộng mở, Sanh bèn bảo Thông để mình xuống cứu nàng. Không đợi Thông trả lời, chàng bèn nhảy ùm xuống hang và rơi trúng đại bàng khiến chim dữ chết không kịp ngáp. Gặp Sanh, đứng trước một người đàn ông chỉ khoác trên mình một chiếc khố, công chúa bỗng thấy trong lòng xốn xang lạ thường. Đôi mắt cô nhìn như hút hồn vào khuôn mặt cương nghị của Sanh và cô thầm cảm ơn trời đã khiến mình bị lác.
Thời gian dường như ngừng trôi, không gian tĩnh mịch, nghe rõ cả tiếng công chúa nuốt nước miếng. Thế rồi quân lính thả dây xuống. Sanh buộc công chúa vào dây và bảo lính kéo lên. Chỉ chờ có vậy, Lý Thông liền sai quân lính đẩy đất đá lấp kín cửa hang... Công chúa từ ngày chứng kiến Thạch Sanh bị Lý Thông hãm hại, uất ức quá mà hoá câm. Nàng nhớ Thạch Sanh da diết. Ngày quên ăn đêm quên ngủ, thay vào đó là ngủ ngày và ăn đêm. Nàng muốn trả thù Lý Thông, muốn hành hạ hắn cho hả giận. Nàng muốn giật từng sợi lông trên mép hắn và bẻ nốt chiếc răng cuối cùng ở hàm trên của Lý Thông. Thế rồi một ngày nọ, bỗng văng vẳng tiếng đàn ai oán. Tiếng đàn như kể đầu đuôi câu truyện. Tiếng đàn tố cáo tội ác của Lý Thông, trách than sự hững hờ của công chúa. Nó rền rĩ, ngân nga, thánh thót, bay bổng khắp cung đình. Nghe tiếng đàn, công chúa bỗng bật cười vì chưa bao giờ thấy bản nhạc nào lạ tai đến vậy. Nàng bèn gặng hỏi quân lính và được biết người đánh đàn chính là Thạch Sanh đang bị giam cầm. Quá bất ngờ, công chúa chạy vút xuống ngục tối. Cả hai gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Và lần này, để có thể nhìn được nét mặt của Thạch Sanh, công chúa đã phải ngước lên trời. ...
Thì ra lúc bị Lý Thông hãm hại chôn sống, lần mò trong bóng tối Thạch Sanh đã tình cờ giải thoát được cho Thể Tuỳ con trai vua Thuỷ Tề cũng bị đại bàng bắt cóc. Chàng được nhà vua tặng cho một cây đàn thần, khi gảy lên thì tiếng đàn sẽ như cất tiếng nói thay cho lời giãi bày của người chơi đàn. Trở về túp lều ngày nào, Thạch Sanh mời dân làng đến thưởng thức tiếng đàn, đồng thời nghe đàn nói lên lời tâm sự của chàng. Nhưng chỉ được một lúc thì không còn một ai vì tiếng đàn thì thôi rồi vô cùng lộn xộn. Nói về hồn phách của trằn tinh và đại bàng. Chúng rắp tâm trả thù người đã giết chúng. Cả hai lẻn vào cung và ăn trộm vàng bạc châu báu của nhà vua rồi đem giấu nơi túp lều của Thạch Sanh. Sau đó chỉ cho quân lính đến bắt chàng.Vậy là chàng bị giam vào ngục cho đến ngày gặp công chúa. Ngay sau biết rõ sự tình, công chúa đã nói với vua cha cho bắt Lý Thông. Thạch Sanh thương tình xin tha, Lý Thông được nhà vua cho về quê. Trước khi thả, vua sai quân lính trói chặt Lý Thông để công chúa thực hiện được mong muốn hành hạ Lý Thông của mình. Thông trên đường đi bị sét đánh chết, biến thành con bọ hung.
Thạch Sanh sau này được làm phò mã. Hoàng tử của 18 nước chư hầu tức giận vì nhà vua gả công chúa cho một kẻ nghèo hèn bèn lập mưu xâm chiếm đất nước. Nhờ có chiếc nồi thần ăn mãi không hết,(thực ra Thạch Sanh đã đặt sẵn cơm bụi rồi giả làm nhiều chiếc nồi thân nên ăn mãi không hết,chứ làm gì có nồi thần) Thạch Sanh đã giúp quân sĩ nhanh chóng giành thắng lợi, đẩy lui quân địch. Kể từ đó, dân chúng được ấm no, hạnh phúc. Thạch Sanh cùng công chúa sống đến đầu trọc răng sâu.b-)
The end
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top